Tuesday, November 4, 2008

Entry for November 05, 2008

Đúng là công toi! Sáng nay mắt nhắm mắt mở dậy đi học, ì ạch trong đám tắc đường, cũng ngạc nhiên quá sức vì phải lội qua một đoạn nước ngập ở phố Phạm Ngọc Thạch. Đến Viện Hán Nôm thấy vắng hoe vắng hoắt, bác bảo vệ hỏi, cô đến có việc gì? Học hả, nghỉ rồi nhá! Ngán ngẩm. Thôi, thì coi như sáng ra bát phố vậy. Với lại, cũng cho cái xe của mình "hòa chung không khí" lội nước của Thủ đô chứ. Mấy ngày lụt, cứ co ro ở nhà, không đi sâu đi sát với quần chúng gì cả. Hôm qua nghe mấy đứa trên Viện kể chuyện suốt mấy ngày không được ăn cơm, đói lả, muốn ăn thì phải bơi đi mua mỳ tôm trong dòng nước bẩn tưởi, mấy chục tiếng đồng hồ phải ngồi chóc ngóc trên cái giường kê cao bằng gạch, thật khó tưởng tượng.
Nhưng mà ngẫm lại, vẫn thấy tức cành hông vì phải bỏ dở giấc ngủ. Đêm qua mắt cứ chong chong, không buồn ngủ tẹo nào, thế là đọc nốt cuốn "Cuộc đời của Pi". Càng đọc càng thấy thú! Đọc và có cảm tưởng gặp lại ông già trong "Ông già và biển cả", dĩ nhiên, về độ hài hước và cô đọng thì Yann Martel khó mà so sánh với Hemingway được. Nhưng cái kết truyện đầy bất ngờ và gây nghi hoặc cho người đọc. Nào, để xem, liệu có phải, những con thú đi cùng xuồng với cậu bé Pi ấy chỉ là những ẩn dụ về con người? Ông nhà văn này giỏi ở chỗ, đến những dòng cuối cùng rồi vẫn phát khởi được ở người đọc cái ham muốn đọc lại từ đầu cuốn sách.
Lượn lờ trên net, thấy chủ yếu 2 tin chính, lũ lụt thủ đô và Bầu cử tổng thống Mỹ! Chắc Obama thắng!

No comments:

Post a Comment