Thursday, October 23, 2008

Âm mưu và tình yêu

1. Đàn bà có 2 loại: một loại là nô lệ và một loại là thống trị. Nếu ko được làm nô lệ cho người yêu của mình, thì việc làm thống trị tất cả đàn ông trên thế gian cũng chỉ có thể đền bù chút xíu lòng kiêu hãnh của ta thôi.
Đó là câu quận chúa Minpho đã nói trong cơn cùng cực của cảm xúc. Sáng nay, nàng xem "Âm mưu và tình yêu" của Sinlơ ở Nhà hát tuổi trẻ. Vai Minpho do Lê Khanh đóng là vai có nhiều đất diễn, cũng là vai gây xúc động nhất cho nàng. Luidơ và Ferdinăng thì đều quá ngây thơ và mù quáng vì ái tình (có lẽ nàng giống họ chăng?). Họ đẹp như kim cương và trong trẻo như phalê, nhưng sự trắng trong ấy trở nên thật tội nghiệp trong những toan tính gớm ghê của những thế lực tàn bạo. Chỉ có Minpho - người đàn bà từng trải, người đàn bà có thừa sự lẳng lơ, phong tình và kiêu ngạo để bọn đàn ông quý tộc phải quỳ mọp dưới chân; cũng người đàn bà có thừa sự khôn khéo để cướp lấy dây cương quyền lực đang lồng lộn lộng hành trong những bàn tay tàn nhẫn của đám quyền quý; chỉ có người đàn bà ấy mới là người đạt đến tầm sâu của nội tâm.
Cái chênh vênh hình như lúc nào cũng ẩn chứa trong nó cái hoàn mỹ nhất đồng thời cũng là cái mong manh nhất. Minpho đẹp ở chính cái bờ vực ấy, giữa cái gầm gào kêu thét của lòng kiêu ngạo trong một người đàn bà có thể điều khiển cả thế gian với sự nhún nhường vì niềm kính mộ tình yêu non nớt, tươi trẻ của Luidơ và Ferđinăng; giữa sự căm hận điên cuồng lũ bạo chúa và chút yếu đuối phụ nữ phải ràng buộc vào lũ đàn ông đáng tởm bằng nhan sắc của mình...
2. Bước ra khỏi rạp, nàng không khỏi nghĩ về vở "100 ngày cuối cùng của Hàn Mạc Tử" cách đây 2 năm. Nghĩ về ánh mắt ấy, cái dáng chờ đợi ấy, cái vẻ gallant bặt thiệp ấy nữa... Thời gian có thể lấy đi mọi thứ, phải không cô bé?!

No comments:

Post a Comment