Sunday, September 9, 2007

Life is so short

Người ta lại về với đất... Mà ngậm ngùi thay!
Em bé ấy chưa được nói tiếng người, chưa được gọi cha, gọi mẹ. Một ngày trĩu nặng.
Hai người ấy yêu nhau thế cơ mà, sao lại...
Đầu đau ong ong. Không thiết làm việc gì vì cảm thấy cả một mớ tư tưởng rối rắm đang nhiễu loạn trong tâm trí. Đời sống thật là ngắn ngủi! Đời sống thật là phù phiếm! Đời sống thật là khó lường! Mà vẫn phải sống. Sống đợi chờ, sống hy vọng, sống tận hưởng, sống cố gắng...
Bất chợt sợ hãi... Muốn đi hít khí trời!

No comments:

Post a Comment