Thời gian là gì?
Câu hỏi đó vô thức vang lên trong đầu nàng, khi nàng dọn lại giá sách tối hôm qua. Thời gian có phải là dòng chảy vô hình đang đi qua ta, những để lại những vết dấu cực kỳ rõ nét trong cuộc đời ta? Thời gian là mất mát - những mất mát lớn đến không ngờ, và thời gian cũng là đắp bồi - những đắp bồi không ngưng nghỉ.
Nàng lặng người hồi lâu khi gặp lại những dòng chữ thân quen một thời trong cuốn lưu bút cũ, trong những trang thư đã ngả màu với biết bao yêu thương và mơ mộng. Tuổi mười tám đã qua rồi, cả những mộng mơ trong ngày tháng cũ cũng đã đi qua... Dù nàng có nâng niu kỷ niệm thế nào đi nữa, ngày tháng cũ cũng không bao giờ sống lại. Em gái bảo: phải dành cho chị một phòng gọi là phòng kỷ vật. Ừ, chỉ là kỷ vật thôi, hồn phách liệu có còn mãi với những dòng chữ ấy, những tấm thiệp ấy, những bức thư ấy???
Nhớ quay quắt một người bạn, một người đã từng thiết thân, từng coi nhau như là tri âm, tri kỷ, từng có nhau trong mỗi giờ lên lớp, rồi bỗng nhiên xa nhau chẳng biết lý do gì. Đành đổ lỗi cho thời gian, một thời gian hun hút - một thời gian có chiều sâu vô tận của không gian! Bạn không biết là nàng vẫn treo một khung ảnh chụp hai đứa thời học sinh, bạn không biết là nàng vẫn nhớ... Gửi lại bạn bài thơ viết tặng năm nào, chẳng biết, bạn có nhận hay không?
Khúc hát
Trái tim mình đã hát phải không em?
Sao thanh âm chẳng bao giờ vỡ ra từ lồng ngực?
Sao chúng mình cứ để nhiều ẩn ức
Mà giày vò, mà khắc khoải, hỡi em?
Câu hát của em ở tận xứ nào?
Mà đã bao lâu tôi không dám vươn mình tới?
Tôi đã sợ, dù tim hằng chờ đợi
Cái nồng nàn sao xa ngái vậy em?
Câu hát của em đã ở giữa biển đêm?
Hay ấp ủ trong sóng ngầm tận đáy?
Hay gào thét, dạt dào, vùng vẫy?
Giữa đơn côi, giá lạnh khôn cùng!
Câu hát của tôi em biết ở đâu không?
Neo ở mung lung giữa không và có
Hình như em chưa một lần để ngỏ
Cửa trái tim cho câu hát tôi vào.
Giữa chúng mình, chỉ thế thôi sao?
Hai câu hát - hai tiếng lòng thổn thức
Em có tin không, một điều rất thực
Tim tôi chưa bao giờ thôi hát về em.
(Tiết văn, sáng đầu tuần, 2001)
Cũng may, thời gian không thể cướp đi của nàng những cảm xúc thật thà này!
Bạn ấy ko nháºn thì Äá» mình nháºn váºy!
ReplyDelete24 soon, both you and me......
ReplyDeleteKhông gian va thá»i gian......