Wednesday, May 2, 2007

Thơ

Miền lặng
Sao không gọi thành tên?
Những gì là thương nhớ
Những gì vừa nảy nở
Còn âm ấm nơi tim
Có những điều lặng im
Dâng đầy trong khóe mắt
Mãi không nên lời nổi
Mãi rồi thành giá băng!
Một cõi nỗi niềm riêng
Nấc òa trong cõi lạnh
Khoảng vỡ nào im lặng
Nỗi đau chìm vào tim.
Một buổi chiều lặng thinh
Gõ về miền hoai cũ
Không một lời đồng vọng
Day dứt - niềm lặng câm!
(2000)

1 comment: