Tuesday, May 1, 2007

Thì anh cứ đi...

Thì anh cứ đi đi, đừng ngoái lại!
Thì anh cứ đi đi, dù em không biết trước mặt anh là điều gì? Chỉ cần anh cảm thấy hăm hở với chuyến đi ấy, chỉ cần anh thấy thanh thản! Thế là đủ rồi...
Thì anh cứ đi đi, đừng bận tâm vì thấy lòng quá vội. Có những khi, sự chóng vánh không đồng nghĩa với vội vàng! Mong là anh có một chuyến đi chóng vánh và hạnh phúc...
Thì anh cứ đi đi, sao còn đứng đó ngần ngừ? Chuyện ngày hôm qua, thực ra đã khép lại từ ngày hôm trước, anh chẳng hiểu thế sao?
Tại sao không đợi chờ điều gì phía trước, mà anh lại cứ ngóng chờ cái tàn lụi đã qua? Chẳng có gì ở phía ấy nữa đâu anh, đừng ngoái lại...
Tại sao anh cứ thích gieo rắc tàn tro của quá khứ vào cuộc sống hiện tại còn rất nhiều điều mới mẻ này? Đó cũng chỉ là một cách tự huyễn hoặc mình thôi, anh!
Tại sao anh cứ bắt em phải rơi nước mắt khi em đang muốn bắt đầu lại từ đầu? Chẳng lẽ anh muốn em phải bắt đầu bằng nước mắt?
Thôi, anh cứ đi đi. Chuyến đi ấy sẽ làm anh mạnh mẽ hơn, hy vọng thế!

1 comment:

  1. Thật độc ác và lạnh lùng!

    ReplyDelete