Hôm nay rỗi hơi, ngồi bàn về "cái tay vịn"!
Mới đây, nhân dịp biết một số chuyện, nàng cứ nghĩ về "cái tay vịn". Cho em nó vào trong nháy nháy vì thực ra đó chỉ là cách vật hóa một kiểu người trong đời sống tình cảm.
Trên đời, ai mà chả yêu, yêu ai mà chả từng qua cái vòng tròn (chưa biết sẽ đứt thình lình ở đận nào): yêu thương, giận hờn, chia tay, làm lành rồi vòng lại yêu thương - như xưa, kém xưa hoặc hơn xưa. Cái đận khó khăn nhất đương nhiên là: giận hờn - chia tay. Chính vì thế mà đây là vùng hoạt động của các thể loại "cái tay vịn". Đang sẵn có óc phân loại (vì suốt mấy tuần nay cuống đít hoàn thành đề tài chuẩn bị nghiệm thu, huhu) nàng chép miệng chia "cái tay vịn" thành 2 loại:
1. "Cái tay vịn" thứ thiệt (cứ hình dung tàm tạm là cái tay vịn bằng gỗ lim hay gỗ gì bền chắc nhất ý): bao gồm tất cả các thể loại bạn bè (theo nghĩa vô tư nhất), gia đình. Cứ nghĩ đến chuyện đang bức xúc, đang cáu sườn, đang điên tiết , đang đau khổ mà được kể ngay với mấy đứa bạn thân hay là người thân trong gia đình thì đã thấy nhẹ hết cả người rồi. Ai mà có được "cái tay vịn" này chắc chắn thì kể như: "khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng".
2. Nhưng, entry này tập trung vào loại thứ 2: "cái tay vịn" dởm (hoặc bằng nhựa giòn, hoặc bằng bê tông lõi tre gì đó). Lý do là loại 1 không có gì nhiều để nói (cái gì tích cực thì đều hiện diện khiêm tốn cả, cái phần cơ bản luôn luôn phải là cái tiêu cực, đấy là theo kinh nghiệm viết bản tự kiểm điểm suốt hai mươi mấy năm trời của nàng!).
"Tay vịn" loại 2 lại gồm có 2 tiểu loại:
2.1 "Tay vịn nhựa giòn" (nghĩa là dễ gây tai nạn nhưng nó vẫn là nó, ko phải hàng lừa đảo). Điều kiện đủ của những người thuộc nhóm này là: phải có tình cảm đơn phương với người cần tay vịn , (khác phái là một lợi thế, hehe). Với điều kiện trên, các hệ quả kéo theo của nhóm người này sẽ là: cực kỳ nhiệt tình, cực kỳ quan tâm đến người cần tay vịn. Họ sẽ có mặt ngay tắp lự khi đối tượng cần, với rất nhiều lo lắng và một chút hy vọng. Họ sẽ tìm mọi cách để đối tượng của mình lấy lại bình tĩnh, lấy lại cân bằng, tìm lại niềm vui sống. Xong xuôi, kết quả thường thấy là đối tượng của họ tí tởn đi chơi với tình yêu vừa hồi phục, quên bẵng họ luôn, cho đến khi vòng tuần hoàn lại đến đận: giận hờn!
Bình luận: Thương thay cho những người giời trót bắt làm "cái tay vịn nhựa". Lúc nào cũng chiều chuộng người mình thầm thương vô điều kiện. Chỉ được nhớ đến như một cái tay vịn trong lúc người ta bị tai nạn tình cảm, không hơn không kém! Nhưng mà "cái tay vịn nhựa" thuộc dạng mong manh, dễ vỡ nếu sử dụng không khéo. Cứ quanh năm suốt tháng oằn lên chịu đủ loại sức nặng tinh thần ghê gớm mà không được quan tâm bảo trì, bảo dưỡng thì đương nhiên, sớm có ngày "cái tay vịn nhựa" này sụp đổ. Tai nạn thuộc về "cái tay vịn"!
2.2 "Tay vịn bê tông lõi tre" (loại dởm, thấy dzậy mà không phải dzậy): điều kiện đủ của nhóm người này là: phải có "trái tim lạnh và cái đầu... sôi sùng sục" (tính toán các kiểu). Cái tay vịn kiểu này thường lợi dụng lúc đối tượng đang bị thương tổn tinh thần, nhảy vào an ủi để lừa tình hoặc lừa tiền hoặc lừa đảo cái gì mà họ đang có nhu cầu (tạm thời chưa nghĩ ra thêm món nào!). Kết quả của các chiêu động viên, an ủi vờ vịt một cách thâm độc này thông thường là đối tượng phó thác hẳn đời sống cho nó. Kết quả của kết quả là đối tượng bị tai nạn ngã đau vì vừa "vịn" được 1 lúc thì bản chất "ọp ẹp" của "cái tay vịn bê tông lõi tre" hiện nguyên hình.
Bình luận: Hiểm độc thay, bất nhân thay mấy cái "tay vịn" dỏm! Lợi dụng khi người ta đang trong thể trạng yếu đuối nhất để lừa đảo.
Kết luận: Đời sống xoay chuyển, thật thật, giả giả, chẳng biết đằng nào mà lần. Tốt nhất, khi bạn có tai nạn, cứ dùng cái loại "tay vịn" thứ thiệt cho nó lành!
Sunday, March 29, 2009
Tuesday, March 24, 2009
Chuyện giữa đường
Hôm
qua, khi dừng đèn đỏ ở một ngã tư đông người, nàng
nhìn thấy một cô
gái. Cô ấy đi một chiếc xe hơi cũ, có biển số ngoại tỉnh (hình như ở miền trong). Trông cô hơi khác thường nhưng chắc chắn, nàng sẽ không để ý đến cô như thế, nếu như không
có những con mắt xoi
mói lỗ mãng của cặp đôi nọ.
Nàng
đứng phía sau 3 người, và chứng kiến tất cả. Cảm thấy phẫn nộ vô cùng. Cô gái ấy có cơ thể to lớn của một võ sĩ Sumô, đó là điều hơi lạ thường. Lạ chứ không
có gì quái đản để họ (một đôi
"giai thanh gái lịch") có thể cư xử quái đản như thể với cô ấy. Thật không
may cho cô ấy, cô dừng xe
ngay phía sau xe của họ. Cô ả ngồi sau xe bạn trai
ngay sau khi phát hiện ra cô, chắc là tự cho rằng, mình đã có một "phát kiến" vĩ đại nên "xuất" ngay ra một nụ cười nửa miệng. Nàng
đọc thấy trên khóe môi của cô ả sự kinh ngạc và đắc chí, như thể, cô ả tìm thấy giá trị mới mẻ nào đó của bản thân từ sự khác thường của cô gái ấy. Nàng muốn ném
ngay vào nụ cười cao ngạo đáng khinh ấy một... cái gì đó (vật thể hẳn hoi ý) cho nó tắt ngúm đi.
Tự mãn với cơ thể bình thường của mình
là chưa đủ, cô ả còn muốn khoe với bạn trai đối tượng mà ả nghĩ có thể khiến giá trị của cô ả tăng lên trong mắt hắn. Ả rối rít vẫy tay trước mắt bạn trai, rồi cả 2 đứa quay hẳn người ra phía sau để nhìn ngắm "kẻ khác thường"
cho đã mắt. Dĩ nhiên, chúng nó vô tư sung sướng đến độ không
giấu được vẻ mặt mãn nguyện khi
nhìn cô gái ấy.
Cô
gái cảm thấy bối rối, quay mặt đi phía khác. Cô đưa tay lên vuốt lại mái tóc. Nàng biết cô đang cố gắng tỏ ra bình thường, và cũng biết, một nỗi đau âm thầm từ rất lâu rồi đang nhói lên trong cô...
Sao
người ta có thể sống nông cạn đến vậy? Sao họ không nhìn thấy những nỗ lực khiến mình trở nên
bình thường trong mắt mọi người của cô ấy? Nàng đã nhìn thấy cô
trong một bộ quần áo thời trang nhưng cũng rất phù hợp để che giấu cơ thể. Nàng cũng nhìn thấy những món tóc được uốn khéo
léo của cô. Nghĩa là cô ấy rất yêu cơ thể mình, dù nó hơi khác thường, nghĩa là cô ấy đang rất cố gắng để được là người bình thường. Một người như thế đáng được tôn trọng.
Nàng vẫn nhớ khuôn mặt nhìn nghiêng của cô gái ấy, và cũng không quên bản mặt trơ trẽn của anh ả nọ. Những gì làm ta cảm thương hay phẫn nộ một cách sâu sắc hình như đều đọng lại rất lâu trong tâm trí...
Subscribe to:
Comments (Atom)