Chị...
Chị lúc nào cũng xông xáo, như là có thể sẵn sàng làm bất cứ việc gì, dù khó khăn đến đâu... Chị phát biểu hăng say trong một cuộc họp nhỏ, bởi vì chị muốn mọi người đồng cảm với mình, muốn truyền cả cái nhiệt huyết của chị vào những người khác. Chị khiến nàng nhớ dì, nhớ mẹ - những người phụ nữ quyết đoán, bộc trực và mạnh mẽ, dĩ nhiên, đôi khi hơi nóng nảy.
Chị lúc nào cũng phơi phới nói cười, đến và đi nhanh như một cơn gió! Lúc nào đến cũng mang thông tin, sao chị không làm nhà báo nhỉ? Cũng có những lúc, chị nói chuyện thật đằm sâu, thật dịu - những câu chuyện mà nàng chẳng bao giờ quên cả, dù chúng đều rất nhỏ nhặt. Chị đã chinh phục nàng như thể, chị có thể chinh phục cả thế giới này bằng những tình cảm mãnh liệt và hồn hậu như thế!
Nàng nhìn chị và thầm nghĩ, không biết khi bằng tuổi chị, nàng sẽ như thế nào? Chắc là sẽ không thể giống chị bây giờ... Dù sao thì cũng có chị là tấm gương để cố gắng!
Ai váºy nhá»? :D. Chá» có quen không váºy?
ReplyDeleteMay mà chá» không làm báo, nếu không có thá» thành "tai ương chưá»ng hoạ cá»§a nhân quần", khứa khứa
ReplyDelete