Lấy chồng gần hai năm nhưng chưa một ngày thực sự làm dâu. Hồi chưa cưới và ngay cả sau khi cưới, những lần gặp bố mẹ chồng ở VN luôn trong môi trường du lịch, chỉ có ăn chơi nhảy múa chứ chả phải làm gì, thế nên ko thể coi là làm dâu thực sự được. Trước khi cưới nửa năm, sang Mỹ thăm gia đình nhà chồng tương lai 1 tháng trời, gặp gỡ họ hàng các kiểu nhưng vẫn trong vai là khách cho nên cũng chưa chạm tới cái ngưỡng làm dâu. Vì thế, 30 ngày vừa qua quả thực là những trải nghiệm quý giá.
Vừa mới sang, con dâu đã thấy ấm lòng khi nhìn thấy bố mẹ chồng đón ở sân bay với hoa và áo ấm cho cả nhà. Về nhà, khắp nơi chí chốn đều thấy ông bà treo ảnh của con dâu, con trai và cháu. Con dâu cũng thấy choáng vì mẹ chồng đã chuẩn bị một tủ quần áo cho cả hai mẹ con, thế là đỡ phải dỡ vali lấy đồ để mặc. Mẹ chồng bảo: những đồ này mẹ mua lâu rồi, thỉnh thoảng đi đâu đó lại mua cho con, chắc bây giờ con không mặc vừa đâu, để đi mua cái khác. Xong, thấy mỗi ngày con dâu diện một thứ, mẹ chồng ngạc nhiên: con vẫn mặc vừa cơ à? Mẹ không tưởng tượng được. Rồi thì mẹ chồng vẫn cứ rủ đi shopping đều đều, thi thoảng tự bà lại mua về một cái áo cho con dâu, bảo: mẹ nghĩ màu này hợp với con! Bố chồng thì cứ ăn tối xong là đi dọn dẹp bàn ăn, không cho con dâu mó tay vào. Con dâu có tráng đĩa tí tẹo để cho vào máy rửa bát cũng chạy ra xua tay bảo: No, no, you are fired!
Đi đâu, gặp ai, không chỉ họ hàng mà cả bạn bè của bố mẹ chồng, con dâu cũng tròn mắt ngạc nhiên khi thấy họ gọi tên mình và hỏi chuyện như đã quen biết từ lâu. Họ bảo đã nghe bố mẹ chồng kể nhiều về con dâu. Nghe thế, con dâu thấy xấu hổ thay cho cái tính lãng đãng của mình, mỗi mấy cái tên họ hàng nhớ mãi không xong. Chả nhẽ lại viết ra giấy thành cây gia phả xong đêm đêm nằm học thuộc?
Vì bố mẹ chồng chiều chuộng quá, thành ra con dâu dù đã cố hết sức làm dâu thảo thì suốt 30 ngày, công việc cũng chỉ có thế này: dọn bàn ăn bữa tối! Nhõn 1 hôm, con dâu nấu cơm tối cho cả nhà với mấy món Việt Nam mà bố mẹ chồng cứ khen nắc nỏm rồi gặp ai cũng khoe. Bố mẹ chồng có biết đâu là con dâu thèm cơm Việt Nam quá (dù tuần nào bố mẹ chồng cũng đưa đi ăn nhà hàng VN) nên mới nằng nặc xung phong, làm bố mẹ chồng ái ngại vì: “con bận bịu với Sophia thế cơ mà….”
Trong 30 ngày ấy, có gần 2 tuần trời chồng đi Cali tìm nhà, bố mẹ chồng càng lo lắng cho con dâu và cháu từng li từng tí. Ngày nào con dâu cũng nhận được từ mẹ chồng những mẩu giấy nhắn rất tình cảm đặt trước cửa phòng, khi bà đi ra ngoài mà không muốn gõ cửa phiền giấc ngủ của cháu. Yêu cháu vô cùng, nhưng trước khi cho cháu chơi gì, ăn gì, uống gì, ông bà cũng hỏi con dâu xem có được phép như thế hay không? Nhiều lúc, con dâu lắc đầu từ chối, ông bà vẫn vui vẻ làm theo mà không tỏ ra khó chịu. 30 ngày làm dâu, hầu như ngày nào, mẹ chồng cũng nói cảm ơn con dâu, vì đã dũng cảm đến đây làm dâu gia đình chồng, vì đã từ bỏ nhiều thứ ở quê nhà để đi xứ lạ. Lần nào, con dâu cũng bảo: con đủ dũng cảm vì con có gia đình nhỏ của con, và con biết, bố mẹ luôn làm tất cả để con thấy đây cũng là mái ấm của con. 30 làm dâu cũng là 30 ngày con dâu học được nhiều điều về tình yêu.
Nói cho đúng ra, 30 ngày ấy là 30 ngày con dâu và bố mẹ chồng cùng tận hưởng niềm vui đoàn tụ, niềm vui được đón nhận và chia sẻ những yêu thương mới. Bố mẹ chồng làm con dâu cảm thấy, mình không hề phải “làm dâu” ngày nào!
Lần đầu gặp bố mẹ chồng (1.2008)

No comments:
Post a Comment