Đêm hôm qua, nàng chạy xe về nhà và cứ mỉm cười một mình mãi ko thôi. Nàng nhớ vẻ mặt đột nhiên nghiêm trang của anh, trong khi nàng đang lý lắc kể chuyện, và anh bảo: "Anh muốn nói cho em nghe 1 bí mật nhé!". Tim nàng đập mạnh, chẳng lẽ anh còn điều gì chưa "khai báo" hay sao? Chưa kịp thấy lo lắng thì anh đã khẽ thở một hơi mát dịu vào tai nàng: "Anh yêu em"...
Điều bí mật ấy, nàng đã biết rồi, nhưng giả sử anh cứ ngày nào cũng rót vào tai nàng về một điều bí mật, chắc nàng chẳng thấy chán nghe đâu! Anh nói làm nàng nhớ đến bài thơ nàng viết năm 18 tuổi...
Đã bao điều em nói cùng anh
Chuyện bạn bè, chuyện tương lai, quá khứ
Riêng một điều mà em vẫn giữ
Để hằng đêm thổn thức với tim mình...
***
Có một điều em vẫn đinh ninh
Sẽ nói với anh khi đông qua, xuân tới
Nhưng khi lộc bàng lên xanh phơi phới
Em lại nhủ mình hãy đợi hè xanh...
***
Đã bao lần em gặp ánh mắt anh
Mà tự nín nhịp tim, thôi nào, đừng bối rối
Anh có thấy mắt em nhìn rất vội
Em sợ mình sẽ nói một điều kia...
***
Suốt bốn mùa em vẫn giữ trong tim
Điều bí mật đầu tiên, điều cuối cùng định nói
Anh muốn nghe thì anh hãy đợi
Chồi tình yêu tách vỏ trái tim em...
No comments:
Post a Comment