Sáng sớm. Trời se lạnh. Nàng cuộn mình trong chăn, biết mình đang ấm áp và hạnh phúc ngay cả khi đang ngủ...
Điện thoại rung. Nàng vẫn tiếp tục giấc ngủ khi cầm lấy máy như một phản xạ đã được rèn từ lâu lắm.
- Anh à? Anh dậy sớm thế ạ?
- Ừ, hôm qua em thế nào?
- Hôm qua, hôm qua ạ? À, hôm qua...
Nàng kể cho anh nghe chuyện tối hôm qua vẫn với cái giọng ngái ngủ nghe rầu rầu, nhẹ nhẹ ấy. Kể và kể... Rồi đột nhiên, nàng dừng lại, chỉ đơn giản vì muốn nghe tiếng anh nhiều hơn.
- Anh kể chuyện của anh đi!!!
Giọng anh rất tỉnh, nhưng dịu ngọt, đầm ấm và thân mật. Nàng thích nghe anh khi anh mới ngủ dậy như thế. Thì hôm qua, anh ngồi với mấy bạn này này, nói những chuyện thế này này, "dzui" lắm em!
Thế hôm nay em làm gì? Em ấy ạ. Em sẽ ở nhà thôi. Em không gặp anh à? Mà sao em phải gặp anh? Vì anh muốn gặp em mà... Thế thì anh mời em đi. Em thích đi đâu, làm gì nào? Em ấy ạ, em thích... chẳng lẽ anh không đoán ra à? Anh đoán được chứ, nhưng vẫn thích nghe tự em nói.
Ngoài trời gió xào xạc. Nàng mỉm cười nghĩ về một ngày có nhiều điều thú vị, tất nhiên, trí nghĩ của nàng không rời khỏi anh.
Cốc, cốc, cốc...
Cánh cửa mở, phòng gọn gàng, lạ mắt. Anh đứng đó với một bông hồng. Nàng bắt đầu cảm thấy lúng túng. Vì sao? Vì không ngờ anh hành động lãng mạn như thế! Vì đây là bông hồng đầu tiên anh tặng. Vì nàng đã tự làm mình suy nghĩ đơn giản hơn về thực tế. Và thực tế hóa ra lại đẹp quá sức tưởng tượng của nàng. Anh ôm nàng vào lòng, khẽ nói những lời ngọt ngào: chúc mừng ngày của em. Anh kể về kế hoạch của anh cho ngày của nàng. Anh muốn thế này, được không em? Ôi, như thế thì không được, chắc chắn là không được. Thế thì thôi mà, anh không muốn làm khó cho em đâu.
Phòng chiếu phim. Nàng lặng lẽ ngồi cạnh anh trong niềm hạnh phúc ngập lòng.
Sunday, October 21, 2007
Wednesday, October 10, 2007
Điều bí mật
Đêm hôm qua, nàng chạy xe về nhà và cứ mỉm cười một mình mãi ko thôi. Nàng nhớ vẻ mặt đột nhiên nghiêm trang của anh, trong khi nàng đang lý lắc kể chuyện, và anh bảo: "Anh muốn nói cho em nghe 1 bí mật nhé!". Tim nàng đập mạnh, chẳng lẽ anh còn điều gì chưa "khai báo" hay sao? Chưa kịp thấy lo lắng thì anh đã khẽ thở một hơi mát dịu vào tai nàng: "Anh yêu em"...
Điều bí mật ấy, nàng đã biết rồi, nhưng giả sử anh cứ ngày nào cũng rót vào tai nàng về một điều bí mật, chắc nàng chẳng thấy chán nghe đâu! Anh nói làm nàng nhớ đến bài thơ nàng viết năm 18 tuổi...
Đã bao điều em nói cùng anh
Chuyện bạn bè, chuyện tương lai, quá khứ
Riêng một điều mà em vẫn giữ
Để hằng đêm thổn thức với tim mình...
***
Có một điều em vẫn đinh ninh
Sẽ nói với anh khi đông qua, xuân tới
Nhưng khi lộc bàng lên xanh phơi phới
Em lại nhủ mình hãy đợi hè xanh...
***
Đã bao lần em gặp ánh mắt anh
Mà tự nín nhịp tim, thôi nào, đừng bối rối
Anh có thấy mắt em nhìn rất vội
Em sợ mình sẽ nói một điều kia...
***
Suốt bốn mùa em vẫn giữ trong tim
Điều bí mật đầu tiên, điều cuối cùng định nói
Anh muốn nghe thì anh hãy đợi
Chồi tình yêu tách vỏ trái tim em...
Điều bí mật ấy, nàng đã biết rồi, nhưng giả sử anh cứ ngày nào cũng rót vào tai nàng về một điều bí mật, chắc nàng chẳng thấy chán nghe đâu! Anh nói làm nàng nhớ đến bài thơ nàng viết năm 18 tuổi...
Đã bao điều em nói cùng anh
Chuyện bạn bè, chuyện tương lai, quá khứ
Riêng một điều mà em vẫn giữ
Để hằng đêm thổn thức với tim mình...
***
Có một điều em vẫn đinh ninh
Sẽ nói với anh khi đông qua, xuân tới
Nhưng khi lộc bàng lên xanh phơi phới
Em lại nhủ mình hãy đợi hè xanh...
***
Đã bao lần em gặp ánh mắt anh
Mà tự nín nhịp tim, thôi nào, đừng bối rối
Anh có thấy mắt em nhìn rất vội
Em sợ mình sẽ nói một điều kia...
***
Suốt bốn mùa em vẫn giữ trong tim
Điều bí mật đầu tiên, điều cuối cùng định nói
Anh muốn nghe thì anh hãy đợi
Chồi tình yêu tách vỏ trái tim em...
Wednesday, October 3, 2007
Ngày mong...
Cứ như thể trêu ngươi, ngày mong đợi của nàng cứ kéo dài, kéo dài mãi, nó cứ là tương lai... Nàng vẫn cứ thế hoài vọng.
Hôm nay tưởng là đã đến, hóa ra lại chưa. Nhưng nghe giọng anh, nàng thấy ngày ấy thật gần. Giọng anh cười ấm áp và gần gũi. Nghe anh nói, nàng đoán anh cũng "mộng mơ" nhiều về ngày mong ấy. Và anh cũng có một ngày mong như nàng... Anh cũng trù tính, cũng dự liệu, cũng vẽ vời những giây phút tuyệt vời của ngày mong. Nàng biết thế và cảm thấy hạnh phúc dâng ngập lòng.
Hôm nay tưởng là đã đến, hóa ra lại chưa. Nhưng nghe giọng anh, nàng thấy ngày ấy thật gần. Giọng anh cười ấm áp và gần gũi. Nghe anh nói, nàng đoán anh cũng "mộng mơ" nhiều về ngày mong ấy. Và anh cũng có một ngày mong như nàng... Anh cũng trù tính, cũng dự liệu, cũng vẽ vời những giây phút tuyệt vời của ngày mong. Nàng biết thế và cảm thấy hạnh phúc dâng ngập lòng.
Subscribe to:
Comments (Atom)