Bác Lê chỉ phục ông TV.
Ngày bác Lê mới ra Hà Nội, bạn Mommy phải điều chỉnh mãi, bác Lê mới không cho quá nhiều mắm muối vào thức ăn. Riêng chuyện rắc tiêu đen và cho ớt cay vào các thể loại canh (dù là canh bí, canh mùng tơi...) thì bác Lê kiên quyết giữ vững lập trường, với lý lẽ là: thế mới thơm! Bạn Mommy vận dụng đến cả khoa học và lý thuyết âm dương để giải thích kiểu như thế là rất bất hợp lý, nhưng bác Lê không nghe. Một hôm bực quá, bạn Mommy bỏ ăn canh. Bác Lê không hiểu vô tình hay cố ý mà sau đó vẫn rắc tiêu đen đặc bát canh như thường.
Cho đến một ngày đẹp trời, ông TV nói rằng ăn cay không tốt cho sức khỏe. Ngay lập tức, trong tủ lạnh ko còn quả ớt nào. Bác Lê tự tin lược bỏ tất cả ớt cay và tiêu trong mọi món ăn, kể cả những món bạn Mommy lưu ý là phải có tiêu hoặc ớt.
Lần khác, bác Lê nằng nặc khuyên bạn Mommy ăn bưởi. Hóa ra, ông TV bẩu với bác Lê, gội đầu với vỏ bưởi là hết rụng tóc. Bạn Mommy ăn bưởi 1 tuần liền, bác Lê gội đầu vỏ bưởi 1 tuần liền rồi kết cục thì bảo: Chị phải mua dầu gội đầu Thái Dương gội mới hết rụng tóc, hôm nay TV vừa bảo thế!
Giờ, mỗi lần bác Lê có sáng kiến gì, bạn Mommy hỏi luôn: TV vừa bảo à chị?
Lắm lúc, bạn Mommy cũng ấm ức ghê. Mình người thật, việc thật nói thì bác Lê không nghe, lại chỉ nghe có mỗi ông TV. Chả nhẽ, giờ muốn thuyết phục bác Lê cái gì, lại phải thuê ông TV à? Thế mới biết, ông TV oách thật! Ai cũng cả tin như bác Lê thì ông TV to hơn giời.
Ảnh: Tranh thủ lúc bác Lê đang há hốc mồm nghe ông TV nói, tớ nhanh nhẹn trườn ra mé ngoài tấm chắn ông TV rồi mải mê xem, rớt cả dãi như này. Sau tấm hình này, bác Lê bị phê bình.

No comments:
Post a Comment