Tớ giống ai????
Đó là câu hỏi đầu tiên trong lần gặp gỡ đầu tiên cũng như mọi lần gặp mặt sau đó của mọi người với tớ. Các bạn cứ tưởng tượng thế này, tớ - mắt tròn xoe nằm trong nôi, một đám fan hâm mộ cũng tròn xoe mắt chúi đầu vào cái nôi của tớ - soi! Tớ nghe mọi người bàn tán: giống bố ghê! Ai cũng góp vào một câu, chỉ mỗi tớ chả góp được tiếng nào. Tớ (lúc đấy nào đã kịp soi gương) chỉ nghĩ thầm trong bụng: không biết mấy cô hộ lý trưa nay có đói bụng quá mà quấn khăn cho tớ hớ hênh không? Cứ bị soi cả buổi thế này, nhỡ đâu “lộ hàng” thì nguy, chí nguy!
Rồi từ lần gặp đầu tiên ấy, ai ai cũng mở miêng ra là: giống bố, giống bố thế! Tớ nhìn bạn Daddy, thấy bạn í cười nụ, quay qua nhìn bạn Mommy, thấy mặt bạn í hiện lên một câu hỏi lớn: chả có gì giống mình sao? Ờ thì nước da, màu mắt, cái mũi cao của tớ là bản sao của bạn Daddy, nhưng cũng phải có cái gì hao hao giống bạn Mommy chứ! Bà nội sau khi nghe bạn Daddy mô tả về tớ bèn hỏi tớ có má lúm đồng tiên không? Câu trả lời là không, từ đó ông bà nội không bàn thêm gì về vấn đề tớ giống ai nữa.
Bạn Daddy dường như cảm nhận được cái gì đó và lo bạn Mommy sẽ tủi thân bèn trở nên bối rối mỗi lần mọi người đến thăm và bắt đầu chủ đề tớ giống ai. Khi mọi người vừa bắt đầu những câu chắc như đinh đóng cột, bạn í đón lõng luôn: chưa biết được, còn thay đổi mà. Bây giờ thì điệu bộ giống mẹ lắm! Bạn Mommy nghe thấy thế thì có vẻ rất mát lòng. Sau khi mọi người về, bạn Mommy hỏi bạn Daddy, giọng đầy phấn khích:
- Anh bảo điệu bộ nào của con giống em?
- Ờ, thì cái điệu cứ hoa tay múa chân, dụi dụi mắt liên tục khi khó chịu ấy! Bạn Daddy điềm nhiên trả lời, không đếm xỉa đến vẻ háo hức, hy vọng tràn trề trong mắt bạn Mommy, kiểu đang chờ đợi cái gì đó thật đặc biệt, ngọt ngào.
Kết quả là mặt bạn Mommy dài thuỗn ra như cái bơm, chán nản! Ai bảo bạn Mommy cứ hay tưởng bở, thì đúng là khi tớ mới hello đời thì tớ cũng chỉ có mỗi cái điệu bộ ấy thôi mà. Nỗ lực của bạn Daddy nhằm kéo bạn Mommy ra khỏi sự tủi thân đã thất bại nặng nề.
Thấy thế, bạn Daddy bèn tìm cách khác. Cứ nằm ngắm tớ một lúc, bạn Daddy lại reo lên như Archimedes: A, anh biết rồi.
- Con có cái tai giống em này! Bạn Mommy có vẻ hơi tươi tỉnh lên một chút,
Bạn Daddy lại tiếp tục:
- Con có cái trán giống em nữa này!
Bạn Mommy rất dè chừng, hỏi: giống sao?
- Thì trán rộng như cái sân bay, lại có hai cái đường băng song song hai bên nữa, giống thật!
Mặt bạn Mommy lại héo như cũ. Ờ, trông cũng giống giống. Toàn là giống ở khu vực “ngoại vi”!
Dì Mèo – bạn chí thân của Mommy (người hay đến thăm tớ nhất nên biết rõ tớ thế nào) cũng góp chuyện: ngón chân cái giống mẹ thế còn gì! Ôi, bên cạnh bạn Mommy toàn là những người cực kỳ biết cách “an ủi”.
Các bạn xem ảnh tớ và ảnh hồi bé của bạn Mommy với bạn Daddy xem, tớ rốt cuộc giống ai nhé!



No comments:
Post a Comment