Tuesday, October 13, 2009

Sài Thành rộng lớn

Sài Gòn quả là rộng lớn! Những con đường lộng gió đi mãi không thấy điểm dừng là một làng xóm nhỏ nào ta chờ đợi; những con hẻm rộng thênh thênh, chang chang nắng khiến ta thất vọng khi muốn tìm một bóng im... 

Sài Gòn cũng thật là hoa lệ. Những building sang trọng, cao ngút ngát đứng kề nhau trong một quần thể ở trung tâm thành phố có thể khiến váy áo các cô nàng tung tóe ngay cả trong một ngày lặng gió. Những nhà hàng sang trọng, lung linh đèn nến. Những khu chung cư cao cấp dễ khiến người ta tưởng đã đi lạc sang một vùng trời khác, với tất cả mọi tiện nghi được xếp đặt hoàn chỉnh, ngay cả những thứ ta nghĩ là của tự nhiên như cái hồ nước trong veo, bãi cỏ xanh mướt mát... 

Mình đã biết Sài Gòn, trước tiên là từ những thứ như thế. Nhưng mình cũng đã được biết một Sài Gòn lầm lụi, nhếch nhác của xóm nhà lá bên các bờ kênh ở quận 8, của những khu phố bụi bặm, nhem nhuốc của thợ thuyền bến cảng ở quận 4. Sài Gòn mở ra 2 thế giới. 

Sài Gòn phóng khoáng, Sài Gòn đô hội và Sài Gòn bẩn! 

Hà Nội bây giờ cũng rộng lớn. Nhưng hình như, những vùng đất mới được gọi là đất thủ đô thì vẫn giữ nguyên cái quê kiểng, thuần hậu của những làng lâu đời ở đó. Còn Sài Gòn, những vùng đất mới cũng là những vùng đất của dân ngụ cư, của dân tứ xứ đến cùng với tất cả sự phức tạp, nhốn nháo... 

Dù mình mến những cơn gió khỏe khoắn, mạnh mẽ của sông Sài Gòn nhưng mình vẫn yêu cái khí thu se lạnh và chút sương mù bay trong gió bên hồ Gươm Hà Nội; dù mình thích những con hẻm rộng thoáng tràn nắng của Sài Gòn, nhưng mình vẫn yêu vô cùng những ngõ sâu hun hút u u một thứ mùi của bụi cũ và bóng râm. Để mỗi khi bỗng nhiên thấy sợ xe cộ ồn ào, sợ đời huyên náo, ta có thể lánh tạm vào một cái ngõ thâm u như thế và nghe thấm vào lòng chút cũ kỹ bình yên.

Ảnh: Bị chụp lén ở Chùa Bút Tháp, Bắc Ninh




No comments:

Post a Comment