Friday, February 13, 2009

Entry for February 14, 2009

Thật khó quên cơn chuếnh choáng ấy. Đó là lần đầu tiên!
Sáng nay, O. nhắn tin để chúc mừng ngày của những người có người yêu. Nàng đoán được vẻ mặt thảng hoặc lắm mới thấy ở O. vào thời điểm O. lướt tay trên phím điện thoại. Như cái vẻ mặt hôm làm lễ "hằng vắn" xong, ông thầy mo bói chân gà cho nàng, phán rằng có người đang trông ngóng nàng về, như cái vẻ mặt hôm ngồi ăn mía hấp ở suối nước nóng, như lúc bước đi chệch choạc trên phố núi mờ sương khuya, nàng bảo có lẽ năm nay nàng sẽ lấy chồng. .. Nụ cười đột tử, khuôn mặt u ám một loài mây xám lạnh.
Lúc nào O. cũng cười, nhưng những phút thảng hoặc ấy của O. khiến tim nàng ngờ vực...

No comments:

Post a Comment