Wednesday, August 22, 2007

Yêu như người dân tộc!

Hôm nay ngồi "khảo" cuốn Tổng tập văn học các dân tộc thiểu số Việt Nam cả buổi, thấy thú vị thật! Người miền núi yêu nhau, giận hờn nhau sao mà hồn hậu, tự nhiên và đẹp đẽ. Nghe họ tán nhau đây:
Ngủ mơ nghe tiếng hát
Ngủ mơ nhìn thấy nhau
Mơ thấy anh kề sát
Cùng nắm tay nghiêng đầu
Mơ thấy anh ăn trầu
Vui đùa em cướp lấy
....
Đôi ta hãy kề nhau
Sẽ sẻ canh hai bát
Sẽ chia đũa hai đôi
Nắm nắm xôi dành sẵn!
Về nằm đệm nẹp đỏ
Về nằm đệm nẹp đen
Vía anh yêu gọi về cạnh em!
Mổ vịt phần lườn cánh
Bóc trứng phần lòng đỏ
Gối sẻ nửa em chờ
Chăn chia đôi em đợi
Em đợi chờ anh trong giấc mơ.
Ướm hỏi nhau, ngấm nguýt nhau cũng "chua chát" đến điều:
- Anh qua suối khéo đắp cá
Qua ruộng khéo cấy giâm
Mười chín đận tình, nay mới tới em?
Có sao đâu cứ nói thực
Đã cắt, cắt cho nhẵn
Đã gọt, gọt cho bằng
Cho trơn như nàng Mường Than gọt ống suốt
Em ngốc nghếch thật thà
Lời đã nói chẳng rút lại được
Anh yêu hai tình còn gửi khăn điều
Xoắn hai vợ còn quấn khăn lụa
Lời anh réo rắt trên lưỡi, em nghe để dạ
Xót thầm trong dạ nào ai biết cho?
Anh có vợ, chối không, định đùa ghẹo em a?
- Nón Kinh chưa lên vành
Nón tát chưa buộc quai
Anh là trai trơn xin đến tìm vợ
...
Thấy vực sâu muốn lặn
Thấy vực xanh muốn uống
Chỉ e rêu trôi đến ngăn
Chỉ sợ chồng em đến chắn
Nước ngập núi anh cũng cố lặn
Nước tràn bờ anh cũng cố bơi
Chỉ e bơi giữa thác công toi
Ngụp trong sóng phí sức.

1 comment:

  1. Ngá»™ nhỉ? Chứng tỏ thói quen ngoại tình cÅ©ng có từ lâu lâu rồi nhỉ? :D

    ReplyDelete