Wednesday, June 20, 2007

Biển


Đã bao giờ biển biết lặng im
Mà nghe gió của bờ xanh tha thiết
Ồn ào quá, rồi thành ra nông nổi
Sóng chẳng thể nào hết vội được ư?
***
Sóng chẳng thể nào hết vội được ư?
Phù sa biển sao lắng vào tận đáy
Ừ, dữ dội, ừ thì ồn ã đấy
Nhưng chỉ thế thôi, vũ trụ sẽ nguôi quên
***
Chỉ thế thôi, vũ trụ sẽ nguôi quên
Dù lòng biển vẫn thắp sao mỗi đêm mùa hạ
Dù bầu trời in trong mênh mông biển cả
Biển chẳng hiểu rằng xa ngái quá hay sao?
***
Biển mỗi ngày mang một giấc chiêm bao
Sao chẳng thể lặng im trong giây lát
Mà nghe gió cuộc đời dào dạt
Mà gặp tiếng trầm rơi của những hạt phù sa
***
Kìa biển xanh, biển xanh của ta
Chỉ giây lát thôi sẽ thành vĩnh viễn
Vĩnh viễn hiểu vì sao sóng vỗ
Sao mỗi ban mai, từ ngực biển, mặt trời...
(2000)

Wednesday, June 13, 2007

Hội An phố cổ...


Nhớ Hội An rực rỡ đèn lồng...
Nhớ Hội An hiền lành bên dòng sông Hoài êm ả...
Nhớ Hội An một buổi chiều bước qua cầu phơ phất gió ...
Nhớ Hội An một đêm lang thang trên phố vắng, chỉ có đèn lồng và sao trời lấp lánh...
Nhớ Hội An một sớm tinh sương, trên bến dưới thuyền người đông tấp nập...
Nhớ món Cao lầu trông hay hay mà chẳng dám ăn...
Nhớ người Hội An giọng nói nhỏ hiền...
Một người Đà Nẵng hỏi nàng: Sao em ko đến Hội An vào đêm Rằm, người ta sẽ thắp đèn lồng khắp phố, người ta sẽ thả hoa đăng sáng rực cả dải sông Hoài, đất Hội An sẽ đón nhận bất kỳ điều ước nào của em. Nàng nhớ lần thả hoa đăng trên sông Hương 3 năm về trước, nhớ cả điều ước ngày xưa nữa, rồi ngậm ngùi, hóa ra, điều ước nào cũng chỉ là huyễn mộng.
Hẹn Hội An vào một đêm rằm nhé! Liệu có thể không? Mấy cái resort đang chờ đợi đấy, hihi!