
Đã bao giờ biển biết lặng im
Mà nghe gió của bờ xanh tha thiết
Ồn ào quá, rồi thành ra nông nổi
Sóng chẳng thể nào hết vội được ư?
***
Sóng chẳng thể nào hết vội được ư?
Phù sa biển sao lắng vào tận đáy
Ừ, dữ dội, ừ thì ồn ã đấy
Nhưng chỉ thế thôi, vũ trụ sẽ nguôi quên
***
Chỉ thế thôi, vũ trụ sẽ nguôi quên
Dù lòng biển vẫn thắp sao mỗi đêm mùa hạ
Dù bầu trời in trong mênh mông biển cả
Biển chẳng hiểu rằng xa ngái quá hay sao?
***
Biển mỗi ngày mang một giấc chiêm bao
Sao chẳng thể lặng im trong giây lát
Mà nghe gió cuộc đời dào dạt
Mà gặp tiếng trầm rơi của những hạt phù sa
***
Kìa biển xanh, biển xanh của ta
Chỉ giây lát thôi sẽ thành vĩnh viễn
Vĩnh viễn hiểu vì sao sóng vỗ
Sao mỗi ban mai, từ ngực biển, mặt trời...
(2000)
